Vườn Ê đen mới

TÔI ĐÃ YÊU VÀ TÔI VẪN YÊU – Thơ Trần Nguyên Đán

 
Tôi lại mở những dòng kinh muôn thuở
Như dòng đời trôi lạc mái hiên người
Tôi ngồi đấy và tôi nghe tiếng thở
Từ ngàn xưa còn sống mãi trong tôi
 
Tôi nhớ lại những ngày quỳ bên gối
Nước mắt rơi mà không chỉ vì yêu
Có một điều còn cao hơn điều ấy
Là ơn người sâu thẳm biết bao nhiêu
 
Tôi ngồi lại một sớm mai vắng lặng
Xung quanh tôi là chim hót hoa cười
Trong lòng tôi là mùi hương của biển
Tự bao giờ thêm hương vị lòng tôi
 
Tôi bước đi trong tay người âu yếm
Tay trong tay người không nói điều chi
Những lời nói đã trở nên vô nghĩa
Chiều phai tàn trên mỗi bước chân đi
 
Tôi tự hỏi khi một ngày khuất bóng
Lúc trở về phố cũ nắng xa khơi
Trên trùng trùng lớp sóng đời hoang phế
Sẽ còn ai, ai còn đó chăng người
 
Trần Nguyên Đán
Ngày đăng: 10/23/2025